Khởi Động Đi Làm Nông Nghiệp Xanh

Dạo này mình hay phi lên chùa Đạm, tp Bắc Ninh. Do vị trí nằm trọn trên 1 quả đồi cao khoảng 100m. Nên mình có thể ngắm toàn cảnh khu Nam Sơn và ở đây có nhiều cây xanh, đặc biệt là những cây thông, mọi thứ có vẻ lãng mạn, đã xoa dịu phần nào sự trống trải trong lòng.

Tuy nhiên mỗi lần nhìn lên bầu trời bao la thì lại là những đám mây đen tối mịt mù toả ra từ KCN, nhìn xuống là một dãy những nhà máy, công xưởng sản xuất; nhà cửa san sát, xe cộ đông đúc. Khói bụi; tiếng ồn; sự nhốn nháo, lộn xộn như cộng hưởng với mớ hỗn độn tâm trí tạo nên cảnh tưởng của sự hủy diệt thiên nhiên bởi chính xã hội hiện đại này.

Gần đây khá rảnh nên mình đọc nhiều sách của Osho. Ông viết về tâm linh; về con người là gì?; ta là ai? Ý nghĩa của sự sống; về Phật pháp; về hạnh phúc; tình yêu …vv . Những lời lẽ của ông ấy đã chạm đến tim đen của mình. Rằng mình chưa từng hiểu thực sự mình là ai? yêu là gì? Hạnh phúc là gì?

Và hàng ngày khi đi ra đi vào trong sân của dãy trọ, ngắm nhìn các cây xanh nào thì: Xoài; Khế; Mít; Nhãn; Cóc; Cau; Ổi … mình nghĩ chả nhẽ mình cứ lặp lại cái chuyện sáng đi làm công việc lễ tân khách sạn đơn điệu, dập khuôn, máy móc. Và tối lại về phòng ngủ trong 4 bức tường quạnh hiu. Chả trò chuyện, nhắn tin, hỏi thăm ai cả. Đó có phải là cuộc sống mình mong muốn không?

Thế rồi một ngày mình bắt gặp nhóm “Tình nguyện viên nông nghiệp xanh”. Vào nhóm đọc những dòng trạng thái của các bạn, anh chị trong nhóm thấy họ có vẻ yêu cây cối, yêu thiên nhiên. Thấy họ nhiều năng lượng để kêu gọi làm mô hình nông nghiệp này, làm mô hình sinh thái kết hợp tâm linh kia. Cảm thấy ăn nhập với tâm tư của mình. Thế là cái máu đi xuyên việt, kết hợp làm nông nghiệp của mình lớn dần lên. Mỗi ngày mình đều chăm chỉ vào nhóm đọc và ngắm ảnh cây cối, hoa quả, sông suối, bầu trời… mà thích quá. Mình có niềm tin rằng đến những nơi ntn sẽ giúp mình thỏa mãn sự chữa lành tâm linh, nâng cao tâm hồn từ đó có thể kết nối sâu sắc hơn với con người bên trong mình. Phải đi trải nghiệm thôi!. (Mặc dù m biết rõ sau khi đi hết cả VN thì m vẫn quay về nhà, về cái tâm này thôi)

May mắn là mình tốt nghiệp Học viện Nông nghiệp Việt Nam. Từng đi sang làm nông nghiệp công nghệ cao tại Isreal 1 năm 2014, từ cuốc đất, phun thuốc sâu, trồng cây, dựng nhà kính, thu hoạch, đóng gói… các loại rau, củ, quả, vật nuôi luôn … vv dưới thời tiết 50 độ sa mạc nữa (nhưng chả nhớ kiến thức về nông nghiệp mấy) Nên mình rất hiểu nỗi vất vả, khó khăn của người làm nông nghiệp. Mình biết phải chuẩn bị tâm thế ntn khi đến làm việc tình nguyện tại các trang trại tiếp nhận. Mình tin là mình làm được nông dân.



Và kế hoặc khởi động của mình là:

-        Bỏ việc. Bán hết đồ đạc kể cả sách. Cạo trọc tóc và mua quần áo tối giản. Đi bảo dưỡng xe máy và mua đồ đạc cần thiết cho chuyến đi dài ngày, tối giản nhất có thể (nửa năm; 1 năm; … ko biết đc). Về báo bố mẹ đi làm xa một thời gian.

-        Nơi đến: bất cứ nơi đâu VN

-        Tâm lý: Sống trọn vẹn cho giây phút hiện tại. Không làm vì tiền (đi tình nguyện, đổi sức lao động lấy chỗ ăn và ở). Tâm thế trống rỗng!.

-        Hoạt động: làm nông nghiệp hoặc dịch vụ sinh thái; thư giãn; đọc ít sách; hứng lên thì viết bài blog; trải nghiệm cây cối, đất, con vật, sông nước… thiên nhiên. Không mang laptop, hay công việc theo, hạn chế tối đa internet. Quay ít video thiên nhiên làm kỷ niệm. (do đi xuyên Việt 1 lần trước, đã ngắm hết cảnh đẹp rồi, nên lần này tập trung vào nông nghiệp và sự tĩnh lặng)

-        Thời gian bắt đầu tháng 7.

     Hy vọng thông qua nông nghiệp và thiên nhiên, mình nâng cao thêm được nhân cách, mài giũa tâm hồn. Gặp gỡ được những con người chất phác thật thà, ở một nơi nào đó trên Việt Nam.



Nhận xét